Thiên Mụ chiều qua nắng ngập đầy
Riêng mình lạc lõng một vòng tay
Len từng bậc cấp niềm thương chạnh
Ghé mỗi thềm hoa nỗi nhớ vầy
Tiếc thuở tình trao chân dạt lối
Mơ hồi nẻo dệt gió tìm mây
Thời gian chẳng hiểu câu nguyền ước
Để xót xa thêm những tháng ngày
Kim Long chốn hẹn lá hoa đầy
Một kẻ quay về bỗng vuột tay
Nhánh phượng còn ghi chiều gặp gỡ
Vườn cau đã khước buổi sum vầy
Lời chua chát phải hờn mưa nắng
Nỗi đắng cay đành gởi gió mây
Biết nói gì đây giờ tiễn biệt
Người ta nỡ vội ấm êm ngày